YÊU ĐƯƠNG VỚI THÁI TỬ GIA BẮC KINH - Ngoại Truyện 6: Phiên ngoại của Chu Đình

Cập nhật lúc: 2024-09-19 03:45:53
Lượt xem: 8631

Tôi đã vô số lần hồi tưởng lại khoảnh khắc lần đầu gặp Hứa Vy.

 

Lúc đó là trong bếp nhà tôi. Khi đó, tôi đang kiệt sức vì công việc liên tục ở công ty.

 

Rồi tôi nghe thấy tiếng bước chân lạ phía sau. Tiếp theo là một giọng nói nhẹ nhàng của một cô gái vang lên:

 

"Haizz, nếu mình mang bức tranh này đi bán, chắc mình sẽ lập tức trở thành khách VIP của White Horse Club nhỉ?"

 

Tôi: "..."

 

Suýt chút nữa thì tôi sặc nước. Cố giấu đi sự buồn cười trong lòng, tôi từ tốn ngẩng đầu lên nhìn.

 

Và tôi phát hiện ra một cô gái dịu dàng đang đứng đó. Cô ấy có làn da trắng mịn, khuôn mặt thanh tú, mái tóc đen mềm mại buông xuống vai một cách ngoan ngoãn.

 

Khi nhìn thấy tôi, cô ấy rõ ràng là hơi đơ lại.

 

Liên tưởng đến việc mẹ tôi vừa nhắc đến chuyện tìm gia sư cho em trai cách đây vài ngày, tôi thuận miệng hỏi:

 

"Em là gia sư của em trai anh?"

 

"Vâng, thưa anh."

 

Cô ấy ngoan ngoãn gật đầu, bàn tay nắm chặt vạt áo, hoàn toàn không còn vẻ tinh nghịch khi nãy.

 

Tôi đáp lại một tiếng, cúi xuống để che đi nụ cười trong mắt.

 

Thật là thú vị.

 

Cô ấy trông rất ngoan, nhưng tính cách lại khá hài hước.

 

Đủ thú vị để tôi nảy ra ý định muốn làm quen với cô ấy.

 

Sau đó, tôi chủ động đưa cô ấy về trường. Tôi đưa cô ấy về không chỉ một lần mà là rất nhiều lần.

 

Cô ấy như một cây trinh nữ, mỗi lần tôi chọc, cô ấy sẽ ngay lập tức rụt lại, giả vờ ngoan ngoãn.

 

Thỉnh thoảng lại buột miệng nói ra mấy câu kinh điển, rồi ngay sau đó lo lắng tìm cách che đậy.

 

Có lần, tôi vì đưa cô ấy về mà cho bạn leo cây. Bạn tôi gọi điện, ngạc nhiên hỏi:

 

"Dạo này anh Đình bận gì mà không thấy đi họp mặt nữa?"

 

"Tôi bận đưa gia sư của em trai tôi về."

 

"Ông mà cũng rảnh thế á? Không phải là thích cô gia sư rồi đấy chứ?"

 

Tôi nhìn bóng dáng cô ấy đang lững thững đi tới, rồi hờ hững đáp:

 

"Có lẽ vậy."

 

Có lẽ tôi đã thích cô ấy rồi. Vậy nên, khi cô ấy bị người ta chặn đòi nợ, tôi liền giúp cô trả hết số tiền đó.

 

Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe. Tôi không kìm được, nói thẳng điều trong lòng:

 

"Hứa Vy, số tiền này em không cần phải trả.

 

Tất nhiên anh không giúp em không công, anh cần em làm bạn gái của anh.

 

Vừa hay mẹ anh luôn giục anh kết hôn, có em, bà sẽ rất vui."

 

Dù sao cô ấy cũng ngoan như vậy, mẹ tôi nhìn thấy chắc chắn sẽ yêu quý cô con dâu này vô cùng.

 

Cô ấy ngơ ngác, nhưng rồi cũng đồng ý, dù vẫn khăng khăng muốn trả lại tiền cho tôi.

 

Để bảo vệ lòng tự trọng của cô ấy, tôi đã yêu cầu trợ lý lập một bản hợp đồng tình cảm, không muốn để khoản nợ này ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi.

 

Tôi không buồn nhìn mà ký ngay, cô ấy cũng ký.

 

Cả hai đều cảm thấy hài lòng.

 

Sau đó, cô ấy dần dần trả lại tiền cho tôi, nhưng tôi lại cho cô ấy nhiều hơn thế.

 

Tôi luôn nghĩ rằng chúng tôi đang yêu nhau trong sự đồng điệu và thấu hiểu.

 

Cho đến khi tôi bí mật lên kế hoạch đi nghỉ trên đảo và dự định cầu hôn rồi đính hôn với cô ấy, cô ấy mới ngỡ ngàng.

 

Cô ấy run rẩy thốt lên:

 

"Không ngờ chuyện chim hoàng yến thăng chức lại xảy ra với mình thật đấy."

 

"..."

 

Tôi cười vì tức.

 

Hóa ra, trong khi tôi luôn xem cô ấy là bạn gái, thì cô ấy lại nghĩ tôi là gay, rồi sau đó là kim chủ của cô ấy.

 

Cách suy nghĩ của cô ấy khiến tôi vừa buồn cười vừa bất lực.

 

Giữa tiếng cười trêu chọc của đám bạn, tôi vừa tức vừa cười, ôm chặt cô gái đang xấu hổ đỏ mặt vào lòng.

 

Hôm sau, tôi dắt cô ấy thẳng đến cục dân chính.

 

Thành công để cô ấy, người vẫn chưa thể tin nổi, thấy một điều.

 

Đó chính là, tình cảm chân thành của tôi.

 

Bình luận