TRỌNG SINH TA TRỞ LẠI NGÀY KẾT DUYÊN - Chương 3:
Cập nhật lúc: 2024-09-15 12:04:59
Lượt xem: 5923
Khi đôi môi của Bạch Y chạm xuống, ta ngửi thấy hương cỏ xanh và hoa dại, thật kỳ lạ, cả người ta dần thả lỏng, mọi thứ đều diễn ra thật tự nhiên.
Những ngày sau đó, ta càng cảm thấy Bạch Y mới thực sự là hồ ly, mà còn là một con hồ ly bạc.
Thời gian thấm thoát trôi, đã đến trung thu.
Gần đây, ánh trăng cực kỳ sáng, Hồ tộc tổ chức lễ ngắm trăng trên đỉnh núi. Bạch Y vốn không cần tham gia, nhưng hắn lại khăng khăng đòi theo ta, ta cũng đành chịu.
Lên đến đỉnh núi, ta thấy Phạm Vân Thiên ngồi trên một tảng đá, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi.
Đồ Sơn Uyển vừa thấy ta trong đám đông, liền lớn tiếng khoe khoang: "Dù Vân Thiên của ta có tán khí hải và bắt đầu lại từ đầu, thì hắn vẫn sẽ không thua kém những kẻ thức tỉnh nhờ thủ đoạn!"
Sao chỗ nào cũng có mặt nàng ta nhỉ?
Ta chán ghét kéo tay Bạch Y đi, không muốn đôi co thêm nữa.
Ta kéo Bạch Y đi về phía bãi đất trống bên kia. Mỗi lần đều nghe nàng lải nhải như thể rất rảnh rỗi vậy.
Thấy ta né tránh, nàng càng thêm đắc ý, liền tiến lại gần: "Muội muội, Bạch Y đã thức tỉnh sớm như vậy, tại sao lâu thế mà các ngươi vẫn chưa có tin vui? Chẳng phải là... không được đấy chứ?"
Bạch Y lập tức kéo ta vào lòng, che tai ta lại: "Đừng nghe những lời bẩn thỉu đó."
Đồ Sơn Uyển tức tối đến nỗi mắt trợn trừng như sắp rớt ra.
Bạch Y lại châm chọc: "Ngươi đừng nhìn ta như vậy, nhìn ta cũng không giúp ngươi mang thai được đâu."
"Ngươi dám nguyền rủa ta?" Đồ Sơn Uyển càng thêm phẫn nộ.
"Đây đâu phải nguyền rủa, ta chỉ nói sự thật thôi." Bạch Y quay sang hỏi ta: "Hồ tiên tỷ tỷ, có phải vậy không?"
Ta chưa kịp trả lời, vì bỗng dưng cảm thấy rất khó chịu.
Ngay lúc Bạch Y vừa dứt lời, ta đột nhiên nôn ọe, phun thẳng lên người Đồ Sơn Uyển. Cả Đồ Sơn Uyển và Bạch Y đều sững sờ.
Bạch Y hoảng hốt la lên, trong khi Đồ Sơn Uyển hét toáng lên vì ghê tởm.
Đúng lúc đó, Mẫu quân đang ở trên đỉnh núi gần đó, nghe thấy liền biến thân thành hình dạng hồ ly và lao đến.
Mẫu quân chỉ cần ngửi một chút đã nghiêm túc tuyên bố: "Có thai rồi!"
Bạch Y vui mừng đến mức không biết làm gì, cẩn thận bế ta lên, đôi mắt đỏ hoe.
Xung quanh vang lên những lời chúc mừng, chỉ có Đồ Sơn Uyển là mặt mày nhăn nhó, nàng liền niệm một phép tẩy uế rồi đi về phía Phạm Vân Thiên.
Khi mọi người bắt đầu tản đi, ai nấy đều im lặng ngắm trăng, ta lại cảm thấy có một ánh mắt đang dõi theo mình.
Khi nhìn theo hướng cảm nhận, ta bắt gặp Phạm Vân Thiên liếc nhìn mình rồi quay đầu đi.
Bạch Y nhận thấy vẻ bất an của ta, hỏi: "Nàng sao thế?"
Ta thành thật trả lời: "Ta cảm thấy Phạm Vân Thiên có gì đó rất lạ."
Bạch Y cũng nhìn theo bóng dáng Phạm Vân Thiên, rồi đồng tình: "Ta cũng thấy vậy."
Ta không khỏi cau mày. Nếu chỉ mình ta cảm thấy như vậy, có thể do thành kiến, nhưng giờ đến cả Bạch Y cũng nhận ra sự bất thường, thì chắc chắn có điều gì đó không đúng.
Ta không thể không bắt đầu để tâm đến những điều kỳ lạ này.
Sau khi trở về hang hồ ly, ta lập tức bố trí vài con hồ ly theo dõi mọi động tĩnh của Đồ Sơn Uyển và Phạm Vân Thiên.
Từ khi Bạch Y thức tỉnh huyết mạch, hắn hoàn toàn bộc lộ thiên phú của căn cốt võ linh, tu luyện nhanh gấp nhiều lần người thường.
Giờ đây, hắn không còn cần ta trợ giúp nữa, nên ta dồn toàn bộ tâm trí vào việc chăm sóc đứa con trong bụng.
Sử dụng phương pháp từ kiếp trước, ta dùng linh khí để ngày đêm nuôi dưỡng con mình.
Thấy ta liên tục dùng linh khí chăm sóc đứa bé, Bạch Y lo lắng sợ ta quá sức, đề nghị giúp ta truyền chân khí.
Ta từ chối, vì linh khí và chân khí không thể hòa hợp, sợ rằng nếu trộn lẫn sẽ gây tổn hại cho đứa bé.
Nghe xong, Bạch Y liền chạy đi tìm đủ loại sách vở, còn hỏi han bảy, tám vị trưởng lão, sau khi biết điều ta nói có thể đúng, hắn mới từ bỏ ý định.
Từ đó, ngoài việc tu luyện, Bạch Y gần như không rời khỏi ta nửa bước.
Những việc nhỏ nhặt như pha trà, đổ nước, đến cả việc tắm rửa, hắn đều giành làm hết, không để ta phải động tay.
Khi ta nghỉ ngơi, hắn còn làm đủ loại món ăn nhân gian để làm ta vui.
Nhờ sự chăm sóc tận tình ấy, ta chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như bây giờ, chỉ ngồi đón chờ ngày con ta chào đời.
Cũng như kiếp trước, ngay khi đứa trẻ vừa động đậy, toàn bộ Đồ Sơn bỗng nở rộ hoa tươi, những giếng nước khô cạn lập tức phun trào dòng nước trong vắt, những đứa trẻ hồ ly nhảy múa vui vẻ bên dòng suối.
Cây cối trơ trụi dần dần đâm chồi nảy lộc, trở nên xanh tươi và rậm rạp. Trên trời, từng đàn chim năm màu bay lượn, ánh nắng phản chiếu thành những tia sáng ngũ sắc.
Cảnh tượng kỳ diệu này nhanh chóng lan truyền khắp nơi, các hồ ly vội vàng kéo đến quỳ gối bên ngoài hang của ta, miệng không ngừng tán dương: "Hồ tộc đã sinh ra điềm lành! Sinh khí dồi dào, đây chính là dấu hiệu của hồ tiên giáng thế!"
Trưởng lão của Đồ Sơn nhìn trời và cao giọng hô vang hai tiếng, rồi kính cẩn cúi lạy về phía chân trời.
Phía sau lưng ông, toàn bộ hồ ly đều đồng thanh lặp lại lời trưởng lão, rồi đồng loạt quỳ xuống bái lạy.
Đồ Sơn Uyển đứng nổi bật trong đám đông, cười nhạt đầy khinh bỉ: "Hồ tiên cái gì chứ, các người mắt mờ rồi. Hồ tiên chính là trong bụng ta!"
Nói xong, nàng còn vuốt ve bụng mình, mặt mày đầy vẻ thỏa mãn.
Bên trong động, ta và Bạch Y không hề hay biết gì về chuyện bên ngoài.
Ta đau quặn bụng, còn Bạch Y nắm chặt tay ta, nghe ta kêu đau, khuôn mặt trắng bệch.
Một lát sau, hắn như không thể chịu nổi nữa, bật khóc nói: "Không sinh nữa, sau này chúng ta không sinh nữa! Ta đúng là đồ ngốc!"
Mẫu quân nghe vậy, cười mắng hắn không có tiền đồ, rồi đẩy hắn ra khỏi giường.
Ta biến thành hình thú và chịu đựng cơn đau suốt bốn canh giờ, cuối cùng đứa con của ta cũng chào đời.
Không ngờ, đứa trẻ có tận mười chiếc đuôi.
Mẫu quân xúc động bế đứa trẻ lên, cẩn thận bọc nó trong tã lót.
Sau đó, bà nâng đứa trẻ lên và kính cẩn quỳ xuống trước đám đông bên ngoài, cao giọng hô: "Thiên ban thần hồ, phù hộ Đồ Sơn!"
Tiếng hô vang dội lan ra ngoài, không lâu sau, tiếng reo hò mừng rỡ lại vang vọng khắp nơi.
Bạch Y xông vào động, không thèm nhìn đứa trẻ một lần, mà lao ngay tới bên ta.
Hắn nhìn ta trong hình dạng hồ thần, ngẩn người trong giây lát, rồi nhanh chóng bế ta vào lòng, dịu dàng nói: "Nguyệt Nhi, là ta sai, để nàng chịu khổ rồi. Sau này nếu nàng có điều gì không vui, cứ đánh ta, mắng ta cũng được."
Ta nghe hắn nói mà trong lòng thấy buồn cười, nhưng do cơ thể quá yếu, ta chỉ khép mắt lại và an tâm ngủ trong vòng tay hắn.
Khi ta tỉnh dậy, vẫn thấy mình đang cuộn tròn trong vòng tay của Bạch Y.
Hắn ngồi dựa vào đầu giường, cổ ngửa ra vì mệt, đang thiếp đi.
Ta cảm thấy có chút đau lòng khi nhìn Bạch Y quá mệt mỏi.
Cảm nhận được linh khí trong cơ thể đã hồi phục, ta nhẹ nhàng nhảy ra khỏi lòng hắn, trở lại hình dáng người.
Sau khi đắp chăn cẩn thận cho hắn, ta khẽ khàng bước ra ngoài.
Thấy Mẫu quân đang tựa vào chiếc nôi, ánh mắt chăm chú nhìn đứa trẻ, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo âu. Ta bước tới gần, nhẹ giọng hỏi: "Mẫu quân có điều gì phiền lòng sao?"
Mẫu quân khẽ giật mình, kéo ta ngồi xuống bên cạnh, do dự một lúc rồi nói: "Trước đây khi con đang mang thai tiểu bảo, ta không để những tin tức này lọt vào tai con. Nhưng kể từ khi con có thai không lâu, Hồ tộc liên tục có báo cáo về việc thân thích trong gia đình bất ngờ mất tích. Ta đã điều tra rất lâu nhưng vẫn không tìm ra nguyên nhân."
Nghe đến đây, tim ta chợt hẫng một nhịp, nhớ đến việc ta đã cử người theo dõi Đồ Sơn Uyển và Phạm Vân Thiên, nhưng đã một thời gian dài không có tin tức gì.
Mẫu quân thấy ta lộ vẻ lo âu, liền trấn an: "Không sao đâu. Con đã sinh cho Đồ Sơn một Thập Vĩ Thiên Hồ, có pháp lực thông thiên, chắc chắn sẽ sớm tìm ra nguyên nhân thôi."
Ta nhìn đứa bé đang ngủ yên trong nôi, nghĩ rằng phải mất ít nhất hai năm nữa nó mới có thể trưởng thành và nắm giữ thần lực.
Mẫu quân rõ ràng chỉ muốn an ủi ta.
Sau khi Mẫu quân rời đi, ta kể lại toàn bộ chuyện này cho Bạch Y.
Hắn im lặng suy nghĩ rất lâu, cuối cùng chỉ dặn ta hãy dưỡng sức tốt, rồi lập tức rời khỏi động phủ.
Từ hôm đó, Bạch Y ra ngoài từ sớm đến tối mịt mới trở về, không biết đang bận rộn việc gì. Mỗi lần ta hỏi, hắn đều lấp miệng ta bằng một nụ hôn, thật khiến ta tức giận vô cùng.
Gần đây, Bạch Y ra ngoài ít hơn, dành nhiều thời gian ở lại trong động phủ.
Sau một tháng nghỉ ngơi, đứa con của ta đã mọc ra một lớp lông trắng tuyệt đẹp.